Bài giảng Lập trình Pascal - Đặng Thị Phước

a. Bộ chữ cái La tinh

 Gồm 26 chữ cái tiếng Anh in hoa A-Z và in thường a-z. Ký tự gạch nối _ cần phân biệt với dấu -

b. Bộ chữ số

 Gồm các chữ số thập phân: 0, 1, . , 9. Để tránh lẫn 0 (chữ số không) và O (chữ O) TP quy định gạch chéo trong chữ số không.

c. Những dấu phép toán số học

 + (cộng), - (trừ), * (nhân), / (chia)

d. Các dấu so sánh

 = (bằng) , > (lớn hơn) , < (nhỏ hơn),

 >= (lớn hơn hoặc bằng), <= (nhỏ hơn hoặc bằng), <> (khác)

e. Những kí hiệu khác:

 . ,;: ' ":! @ # $ % \ ^ & () [ ] { }

 

ppt82 trang | Chuyên mục: Pascal | Chia sẻ: dkS00TYs | Lượt xem: 2497 | Lượt tải: 5download
Tóm tắt nội dung Bài giảng Lập trình Pascal - Đặng Thị Phước, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút "TẢI VỀ" ở trên
Giải thuật này cho tốc độ tìm kiếm rất cao. Ví dụ dãy có 1 triệu phần tử chỉ tốn không đến 20 phép so sánh là đã xác định được trong khi với linear search là 1 triệu phép so sánh. Binary search – giải thuật Dãy A có n phần tử từ 1..n . Giá trị cần tìm là X. i:=1; j:=n; co:=false; While (i X then j:=m else i:=m; end; If co then “writeln(‘Tim co phan tu’, X) else writeln(‘Khong co phan tu’, X); Bubble Sort Dùng để sắp thứ tự một dãy. Nguyên tắc : Tìm phần tử lớn nhất đặt vào vị trí cuối cùng A[n] bằng cách so sánh lần lượt các cặp từ a[j], a[j+1] với j từ 1=> n-1. Nếu phần tử a[i] >a[j] thì hoán đỗi 2 phần tử này Lặp lâi bước trên với số phần tử củ dãy còn lại giảm dần từ n -> 2 . Khi hoàn tất dãy sẽ có thứ tự tăng dần. Ưu điểm của giải thuật là đơn giản. Tuy nhiên tốc độ sắp thứ tự không cao. Có một giải thuật khác khá mạnh là QuickSort Bubble Sort – giải thuật Giải thuật bubble Sort cho dãy có n phần tử và tăng dần. For i:= 1 to n do For j:= 1 to n-i do if A[j]>A[j+1] then 	 Begin 	 t:= a[i]; 	 a[j]:=a[j+1]; 	 a[j+1]:=t; 	 End; So sánh và hoán đổi giá trị 2 phần tử. Biến t có dùng kiểu dữ liệu với kiểu cơ sở của array Array nhiều chiều Kiểu cơ sở của array có thể là một array khác, hình thành nên cấu trúc array of array. Trong Pascal hổ trợ sẵn kiển trúc này với kiểu dữ liệu array nhiều chiều (multi-dimension array). Khai báo tenkieu= array [index1, index2,.., indexN] of kieucoso; Ví dụ: matran = array[1..10, 1..20] of real; 	 table = array [1..100, ‘a’..’z’] of integer; Từng phần tử của array nhiều chiều có thể được truy cập trực tiếp bằng cách chỉ rõ index trên từng chiều. 	Ví dụ : a[3,5] hay b[11,’h’] Các phần tử này cũng có thể được sử dụng như là một biến kiểu cơ sở. Kiểu RECORD Record là một kiểu dữ liệu gồm nhiều thành phần, các thành phần có thể thuộc về những kiểu dữ liệu khác nhau. Khai báo 	tênkieu = Record tênfield:kieudulieu_cua_field; 	 …….. 	 tênfield:kieudulieu_cua_field; 	end; Kiểu Record (tt) Các phép toán Có thể gán giá trị các biến record thuộc cùng một kiểu cho nhau. Khi đó sẽ gán từng field tương ứng. Có thể truy cập đến từng thành phần (field) của record bằng cách dùng cấu trúc biênrecord.tênfield. Mỗi field có thể dùng như một biến thuộc kiểu dữ liệu tương ứng. Record của record Trong cấu trúc field của record có thể là một record khác. Khi đó dield record tương ứng là một record đề có thể truy cập đến field bên trong dạng recordname.fieldrecord.field Phát biểu WITH WITH là một phát biểu dùng với kiểu dữ liệu record Phát biểu WITH có dạng 	WITH recordname do Statement; trong đó record name là một biến record, Statement là một phát biểu. Ý nghĩa phát biểu WITH. Trong phần thân của phát biểu WITH, khi muôn truy cập đến các field của record tương ứng ta chỉ cần dùng tên filed mà không cần dùng Tênrecord.tênfield như thông thường. Kiểu tập hợp Định nghĩa: Dữ liệu kiểu tập hợp là một tập hợp của nhiều dữ liệu thuộc cùng một kiều rời rạc. Khai báo: Tênkieu = set of kiểu cơ sở Ví dụ: tapnguyen = setof integer; Một dữ liệu kiểu tập hợp là một tập hợp được biểu diễn dạng [phantu, phantu,..] Có thể gán tập hợp này cho tập hợp kia nếu chúng có cùng kiểu cơ sở. Ví dụ: t1 := [1,3,5,8] hay t2:=t1 Các phép toán trên tập hợp Với các biến kiểu tập hợp ta có các phép toán Phép toán = : cho giá trị TRUE nếu hai tập hợp bằng nhau Phép toán : cho giá trị TRUE nếu hai tập hợp khác nhau Phép toán = : A>=B là TRUE nếu A chứa B Phép toán IN : X IN A cho giá trị TRUE nếu trong A chứ phần tử X Phép hợp + : A+B là hợp của hai tập A, B Phép giao +*: A*B là giao của hai tập A, B Phép hiệu - : A-B là hiệu của hai tập A,B Kiểu tệp (FILE) 1. Tệp (File) định kiểu. a. Cách khai báo : FILE OF ; - ví dụ: F: File of Integer; b. Cách tạo lập. ASSIGN (, ); REWRiTE (); ………… WRiTE (, ); ……….. CLOSE (); Ví dụ kiểu tệp Tạo lập tệp SN.DAT bằng chương trình sau: Uses crt; Var F: file of integer; n, I, x : integer; BEGIN clrscr; Write(‘ bạn tao tệp gom bao nhieu so’); readln(n); ASSIGN (F, ‘SN.DAT’); REWRiTE (F); For I :=1 to n do Begin Write(‘nhap so thu ‘,i,’de ghi vao tep’); readln(x) WRiTE (F,x) End; CLOSE (); END. Kiểu tệp (FILE) 1. Tệp (File) định kiểu. c. Cách đọc dữ liệu từ một tệp. ASSIGN (, ); RESET (); ………… READ (, ); ……….. CLOSE (); Kiểu tệp (FILE) 1. Tệp (File) định kiểu. * Một số hàm liên quan đến tệp 	EOF (); cho giá trị TRUE nếu con trỏ tệp ở cuối tệp. FILESIZE (); Cho giá trị là số phần tử của tệp. SEEK (, N); Di chuyển con trỏ tệp đến phàn tử thức N của tệp (phần tử ban đầu tính từ 0). Kiểu tệp (FILE) 2. File văn bản a. Cách khai báo : TEXT; - ví dụ: F: Text; b. Cách tạo lập. ASSIGN (, ); REWRiTE (); ………… WRiTE / WRITELN (, ); ……….. CLOSE (); Chú ý: Có thể dùng trình soạn thảo văn bản khác để tạo lập file văn bản Kiểu tệp (FILE) 2. File văn bản. c. Cách đọc dữ liệu từ một tệp. ASSIGN (, ); RESET (); ………… READ (, biến kiểu CHAR>); ……….. CLOSE (); Kiểu tệp (FILE) 2. File văn bản. * Một số hàm liên quan đến tệp 	SEEKEOF (); cho giá trị TRUE nếu con trỏ tệp ở cuối tệp. EOLN (); cho giá trị TRUE nếu con trỏ tệp ở cuối dòng. SEEK (, N); Di chuyển con trỏ tệp đến phàn tử thức N của tệp (phần tử ban đầu tính từ 0). Ghi tiếp vào file văn bản đã có lệnh APPEND(F); với lệnh này file F sec được mở trở lại sau khi ghi xong ta vẫn phải Close (F) để đóng tệp. Bài tập Các bài tập trong sách giáo trình Bài tập nhân 2 ma trận. Bài tập xác định ma trận đối xứng Bài tập quản lý điểm sinh viên dùng array và record Các bài tập khác bằng chươgnt rình Pascal Chương 5Chương trình con Chương trình con Phân loại và khai báo Tham số: phân loại và ý nghĩa Biến cục bộ và toàn cục Tầm vực chương trình con – biến Đệ quy Chương trình con Khái niệm: Chương trình con là một đoạn chương trình có tên và được gọi thực hiện ở nhiều nơi trong chương trình chính. Tại sao phải dùng chương trình con: Có công việc cần phải được thực hiện tại nhiều nơi trong chương trình => tách công việc đó thành chương trình con Phân đoạn, module chương trình để thuận tiện trong quản lý, trình bày và phát triển. Các lợi ích của việc sử dụng chương trình con Các loại chương trình con: Procedure & Function Phương thức thực hiện của chương trình con Tham số: là những giá trị có thể thay đổi cho mỗi lần thực hiện chương trình con, thông thường là những dữ liệu cụ thể cần cho tháo tác sử lý của từng trường hợp gọi chương trình con Danh sách Tham số Phương thức dịch và chuyển điều khiển khi gọi chương trình con Một số điểm chú ý trong việc sử dụng chương trình con Khai báo chương trình con trong chương trình chính của PASCAL. Chương trình con Procedure Procedure TenChuongTrinhCon(danhsachthongso); Cont Type Var Khai báo chương trình con Begin Phần thân chương trình con End; ** Chương trình con có thể có chương trình con bên trong Chương trình con Function Function TenChuongTrinhCon(danhsachthongso):KieuDuLieuCuaTriTraVe; Cont Type Var Khai báo chương trình con Begin Phần thân chương trình con TenChuongTrinhCon:=GiaTriTraVe;** End; ** Trong thân chương trình con phải có lệnh gán giá trị trả về cho tên chương trình con. Tên chương trình con function có thể dùng như một biến có kiểu dữ liệu chính là kiểu của chương trình con function Tham số Tham số hình thức: là những Tham số được khai báo trong danh sách Tham số. Khi chương trình con được gọi thực hiện thì các Tham số này sẽ được truyền những giá trị cụ thể cho chương trình con thực hiện. Tham số thực: những giá trị cụ thể (biến, hằng, giá trị) truyền cho các Tham số hình thức khi chương trình con được gọi là các Tham số thực. Tham số hình thức có 2 loại: Tham số hình thức trị Tham số hình thức biến Tham số thực hợp lệ cho các Tham số hình thức phụ thuộc vào loại của Tham số hình thức Tham số hình thức trị Định nghĩa: Những Tham số hình thức không đi sau từ khoá var trong khai báo danh sách Tham số là thôgn số hình thức trị Ví dụ: procedure ABC (A: integer, var B: real, C:string); Tham số hình thức trị là A và C Khi truyền Tham số, Tham số thực sẽ truyền TRỊ của mình cho Tham số hình thức trị. Mọi sự thay đổi của Tham số hình thức trị trong chương trình con KHÔNG ảnh hưởng gì đến trị của Tham số thực truyền cho nó. Tham số thực cho Tham số hình thức trị là một biểu thức cùng kiểu. Tham số hình thức biến Định nghĩa: Những Tham số hình thức đi sau từ khoá var trong khai báo danh sách Tham số là Tham số hình thức biến. Ví dụ: procedure ABC (A: integer, var B: real, C:string); Tham số hình thức trị là A và C Khi truyền Tham số, Tham số thực sẽ truyền địa chỉ của mình cho Tham số hình thức trị. Mọi sự thay đổi của Tham số hình thức trị trong chương trình con SẼ ảnh hưởng trực tiếp và tức thời lên chính ô nhớ của Tham số thực, tức là ảnh hưởng ngay đến chính Tham số thực tương ứng. Tham số thực cho Tham số hình thức trị phải là một biến cùng kiểu. Tham số hình thức biến còn được dùng để trả về các giá trị cần thiết cho chương trình gọi sau khi chương trình con kết thúc. Cấu trúc khối trong chương trinh Pascal Định nghĩa Khối: Một khối (block) gồm 2 phần: Phần khai báo với các khia báo: const, type, var, chương trình con. Phần thân: bắt đầu bằng BEGIN, ở giữa là các phát biểu và kết thúc bằng END Như vậy: Một chương trình là một Block Một chương trình con là một Block Trong chương trình có chương trình con và trong chương trình con có chương trình con khác -> trong block có block Một chương trình là một Block với các Block con lồng vào nhau. ChuongTrinhChinh A B A1 A2 B1 B2 B2 B21 C Vấn đề tầm vực Định nghĩa : Tầm vực (Scope) của một đối tượng trong chương trình là vùng má nó được biết đến và có thể được sử dụng. Tầm vực áp dụng trên các đối tương như: biến, hằng, kiểu dữ liệu, chương trình con. Qui tắc xác định tầm vực: Tầm vực của một đối tượng được xác định từ vị trí mà nó được khai báo cho đến hết Block chứa khai báo đó, kể cả những Block bên trong của nó. Ngoại trừ trường hợp có sự khai báo lại trong một khối con. Khai báo lại: Nếu khối A chứa khối B và trong cả 2 khối đều khai báo một đối tượng tênX thì Khối B chỉ có thể truy xuất đối tượng X của chính nó và không thể truy xuất đối tượng X của khối A. X X 

File đính kèm:

  • pptBài giảng Lập trình Pascal - Đặng Thị Phước.ppt